NHANH MỘT GIÂY CHẬM CẢ ĐỜI – HAY CHẬM MỘT GIÂY NHANH CẢ ĐỜI?

Bạn đang rất gia trưởng, áp đặt, lạm quyền, làm nhiều việc đúng ra con làm chứ không phải là bạn. Bạn không thực sự tin tưởng con, huấn luyện con, không cho con tự chủ để quyết định và kiểm soát việc mình cần làm. Con không có cơ hội để tư duy, thất bại, học hỏi từ những thất bại để trưởng thành nhanh hơn. Vậy có gì sai không?

AGILE  - NUÔI DẠY CON

NHANH MỘT GIÂY CHẬM CẢ ĐỜI – HAY CHẬM MỘT GIÂY NHANH CẢ ĐỜI?

 

Là ba mẹ, bạn có đang rất bận rộn và rất áp lực vì con?

Tỷ thứ bạn đang phải lo cho con mỗi ngày: Ăn gì, mặc gì, học gì, chơi gì, lúc nào đưa, lúc nào đón, ngủ đúng giờ, thức đúng giờ, đi học đúng giờ…..!

Bạn căng não ra mà nghĩ việc cho con, nhắc nhở con, kiểm tra con, kiểm soát con, phục vụ con và…. Bạn rơi vào căng thẳng, mất kiểm soát, nóng nảy, bực bội, khó chịu, cáu gắt….

Và bạn quát mắng con, đánh đập con, xúc phạm con, thậm chí cáu gắt với những người khác trong gia đình thậm chí bạn bè và đồng nghiệp của bạn ?

Và con bạn, sản phẩm cuộc đời của bạn sẽ như thế nào? Bị động, nhút nhát, “gà công nghiệp”, “ngoan” theo cách chẳng ai mong đợi, tự ti, thậm chí ức chế, trầm cảm!

Bạn rơi vào tình cảnh rất khổ tâm, áp lực, vất vả - còn con bạn thì thì lãnh đủ hậu quả!

Vậy có gì sai không?

Hãy nhớ rằng “con hư tại mẹ”! Con không sai mà chúng ta sai! Sai lớn đấy!

 

Vậy, đâu mới là nguyên nhân gốc rễ dẫn đến sự vấn đề nêu trên?

Bạn đang rất gia trưởng, áp đặt, lạm quyền, làm nhiều việc đúng ra con làm chứ không phải là bạn.

Bạn không thực sự tin tưởng con, huấn luyện con, không cho con tự chủ để quyết định và kiểm soát việc mình cần làm. Con không có cơ hội để tư duy, thất bại, học hỏi từ những thất bại để trưởng thành nhanh hơn.

 

Tại sao bạn làm vậy?

Bạn muốn có cảm giác “an toàn” và “mì ăn liền”!

Ví dụ: Để con thức giấc, ăn sáng, trang phục và đi học đúng giờ thì bạn đã dậy sớm hơn con, đến nhắc con lần 1, lần 2, từng việc một. Nếu con không làm đúng mệnh lệnh của bạn thì sao? Quát, mắng, đánh đập…. và con phải tuân thủ trong ấm ức!

Làm vậy thì có vẻ nhanh, bạn cảm thấy an toàn và kiểm soát được mọi việc cho đứa con thân yêu của mình, để con có thể thức dậy và đến trường đúng giờ, đúng trang phục, chuẩn bị đủ hành trang cho một ngày đến trường….

NHƯNG … bạn đang làm hại con! Vì như vậy vô tình bạn biến con mình thành con robot, được lập trình để hành động theo sự điều khiển của cha mẹ. Cái não của con không được làm việc, không được trải nghiệm, không được thất bại và học hỏi!

VÀ…. Bạn có sức để làm những công việc đó cả đời? Khi không có bạn bên cạnh con bạn sẽ nhờ cậy vào ai? Hay bị cuộc sống này nhấn chìm nó?

 

Đâu là chìa khóa để giải quyết vấn đề nêu trên?

TRAO QUYỀN!

Bạn cần làm rõ những gì thuộc quyền và kiểm soát bởi con, cái gì thuộc về cha mẹ. Để làm điều này, bạn cần lưu ý nguyên tắc trao quyền sau đây:

1. Ai nắm giữ nhiều thông tin về công việc thì người đó cần được trao quyền để ra quyết định.

Ví dụ: Hôm nay mặc gì, đến trường buổi nào hay giờ nào phải được quyết định bởi con. Vì con đến trường mỗi ngày, cô giáo hay nhà trường căn dặn gì, thay đổi gì thì chỉ có con mới biết nhiều nhất.

2. Để việc nhận quyền an toàn thì người nhận quyền, là con mình, cần có đủ hai điều kiện: Thứ nhất: Có đủ năng lực kỹ năng để thực thi quyền đó. Thứ hai: con hiểu và đồng thuận về tầm quan trọng, lý do của công việc mình làm.

Ví dụ: Để đạt mục tiêu con tự chủ và thức dậy đúng giờ:

  • Con đã hiểu tại sao phải đến trường đúng giờ, nếu đến trễ thì hậu quả thế nào cho con, cho lớp, cho trường, cho các bạn, cho cha mẹ? Con có thực sự mong muốn và cam kết nổ lực để đến trường đúng giờ?
  • Con có cách để báo thức, có công cụ hỗ trợ, đã biết cách dùng công cụ hỗ trợ ấy (ví dụ đồng hồ báo thức)

Hiển nhiên, con thường chưa có năng lực ấy, vậy là ba mẹ, chúng ta phải làm gì?

Nói chuyện, tâm sự, hướng dẫn, huấn luyện... mỗi ngày để con có được năng lực ấy

 

Và cũng cần cho con trải nghiệm những thất bại cần thiết….! Ví dụ: Nếu hôm nay cô giáo nhắn tin khiển trách là con chậm giờ. Bạn sẽ làm gì?

 

Khiển trách con, quát mắng con, đánh đòn con…? KHÔNG! Đừng làm thế - hãy bình tĩnh, chọn thời điểm thích hợp mỗi ngày nói chuyện với con: Hôm nay con đến trường thế nào? Có vấn đề gì xẩy ra với con không? Đâu là nguyên nhân cho sự chậm giờ? Làm sao con không bị chậm giờ nữa? Con có cần ba mẹ giúp gì? ...

 

Mất thời gian quá nhỉ? Nhưng MẤT MỘT GIÂY - NHANH CẢ ĐỜI!

 

Vì sao?

 

Vì con bạn đã rèn được tính TỰ CHỦ, TỰ LẬP, và bạn sẽ không cần dành nhiều thời gian trong khi con phát triển nhanh hơn, tự lo cho mình, tự tin vào bản thân mình, có khả năng xoay xở & xử lý vấn đề khi gặp vấn đề…?

 

VÀ ĐÓ CÓ PHẢI LÀ ĐIỀU LỚN LAO TRONG CUỘC ĐỜI MÀ BẠN MUỐN?

 

Trên đây là những chia sẻ từ kinh nghiệm thực tế mình đã trãi nghiệm, đã có kết quả.

 

Con mình đã gần như hoàn toàn tự chủ từ khi bước chân vào lớp 1, cha mẹ an nhàn, rảnh rỗi, không cần dành quá nhiều thời gian cho con.

 

Con đã rất tự lực, tự chủ phần lớn các vấn đề từ học, ăn, chơi, phát triển bản thân. Và thực tế cho thấy hai cháu đang học xuất sắc, không những học ở trường, hai cháu biết đặt mục tiêu phát triển bản thân như rèn kỹ năng Patin, bơi lội, cờ tướng, đàn nhạc….

 

Vậy nên theo mình điều chúng ta cần suy nghĩ và lựa chọn đó là: Nhanh một phút – Chậm cả đời! hay Chậm một phút – Nhanh cả đời?

 

Chúc mọi cha mẹ - mọi gia đình an vui!

Marry Chrismas and Happy New Year!

 

#Agile4life, #Agilechocuocsong

Các bài viết khác

ĐĂNG KÝ hoặc TƯ VẤN

Certified Data Centre Professional

  • Khai giảng :
  • Địa điểm :
  • Lịch học :
  • Khoản đầu tư :
    • Ưu đãi :
      backtop zalo-img.png